Chuyện tình yêu!

IMG_3873

Tôi đang đọc cuốn sách “Alain de Botton luận về Yêu”. Cuốn sách rất thông mình, hài hước và thú vị. Tác giả viết về tình yêu từ góc độ triết học. Sách hài hước đến độ tôi cứ vừa đọc vừa tủm tỉm cười. Bạn có bao giờ hỏi “Vì một người hấp dẫn, nên ta yêu người đó. Hay thật ra, vì ta yêu người đó nên ta thấy họ hấp dẫn?”. Bạn cũng có bao giờ hỏi có phải “dễ khiến chúng ta yêu nhất là những người chúng ta không biết gì”. Nó làm tôi nhớ những chuyện tình bọ xít ngày xưa, khi mà ta chỉ từ xa ngắm một ai đó, rồi tưởng tượng mọi điểu tốt đẹp về họ. Nhưng niềm say mê của ta biến đâu mất khi ta hiểu hơn về họ với đủ mọi tật xấu “đời thường” như ta. Bạn cũng đã bao giờ nghĩ ai đó lại có thể dùng thuyết tự do, thuyết Mac-xit để viết về tình yêu? Nếu bạn thích hiểu tình yêu ở một góc độ hơi triết học và phức tạp một chút, thì đây là cuốn sách dành cho bạn.

Tôi cảm thấy hơi “tội lỗi” một chút khi đọc một cuốn sách giải trí vào thời điểm này bởi tôi đang phải hoàn thành nhiều bài nghiên cứu cuối kỳ. Tôi chỉ cố gắng đọc khoảng 30 phút trước khi đi ngủ thôi, nhưng cuốn sách thật sự giúp tôi lấy lại thăng bằng trong lúc bận rộn.

Tôi không phải chuyên gia về tình yêu. Chà, tôi thậm chí còn có những trải nghiệm không tròn trịa nhưng nhờ đó tôi đã học được nhiều bài học quý báu. Sau những gì méo mó, tôi vẫn tin rằng tình yêu là có thật. Và một tình yêu đẹp cũng có thật. Điều quan trọng là ta luôn giữ một tinh thần lạc quan, yêu đời, tin vào chính mình, tin vào hạnh phúc và tin vào… con người. Lần trước tôi và thằng bạn Hàn Quốc đi ăn trưa cùng nhau, nó hỏi tôi “Cậu có tin vào con người không?”. Tôi bảo có, tôi tin rằng, không có ai xấu hoàn toàn, và không có ai tốt hoàn toàn, con người quá phức tạp để chia thành hai mảng tốt- xấu rõ ràng rành mạch. Nó bảo nó không tin con người, bởi con người đều tham lam, ích kỷ, đầy tội lỗi. Nó chỉ tin vào chúa. Có lẽ vì không theo một tôn giáo nào, nên tôi không biết …bấu víu vào đâu, ngoài vào…chính con người. Vì thế, tôi cũng luôn tin rằng, luôn có một người và một tình yêu đẹp dành cho mỗi chúng ta.

Tôi tin rằng, tình yêu đẹp không có một mẫu số chung nào. Đối với tôi, tình yêu đẹp không phải là tìm được một ai đó “có thể chết vì tôi”. Nếu ai đó nói với tôi rằng họ yêu tôi hơn cả chính họ, tôi sẽ hiểu rằng họ đang nói xạo. Xét cho cùng, yêu một người cũng chính là để …thoả mãn tình yêu với bản thân mình mà thôi. Bạn thử ngẫm mà xem, có khi ta chọn yêu người này là vì họ ..đẹp. Điều ấy nâng cái tôi của ta lên khi ta đi với bạn bè, ấy là ta đang yêu cái tôi của chính mình. Rồi có lúc ta lại chọn yêu một người phải biết yêu chiều, chăm lo cho ta, chăm lo cho gia đình ta. Tận sâu thẳm thật ra ta yêu cảm giác an toàn của chính mình. Lại có lúc ta chọn yêu một ai đó vì đến tuổi ta phải yêu một ai đó. Vậy là ta yêu vì ta cần một người khiến ta “không khác bình thường” so với xã hội. Tôi tin một cách sâu sắc rằng, tình yêu đáng quý nhất mà ta nên trao là cho chính bản thân mình. Vì thế, tôi luôn bị hấp dẫn bởi những người yêu quý, trân trọng bản thân họ. Chỉ khi ta yêu chính bản thân mình, ta mới làm cho người khác hạnh phúc. Khi ta yêu bản thân ta, ta sẽ yêu những giá trị của ta, ta sẽ mỉm cười, hạnh phúc, ta toả ra năng lượng tích cực đến người ta yêu. Và như thế ta làm họ hạnh phúc.

Tôi cũng trân trọng một người có tính độc lập, không cần tôi lúc nào cũng phải ở bên. Tôi muốn họ dành thời gian cho tôi, nhưng tôi cũng mong thấy họ dành thời gian cho bạn bè, gia đình, đồng nghiệp và những mối quan hệ xã hội của họ. Tôi không muốn họ vì tôi mà quên đi sở thích, cá tính và bản sắc riêng. Có những lúc tôi cần khoảng không gian để làm những việc tôi yêu thích như đọc sách, viết blog và suy ngẫm những chuyên trên trời dưới biển về chính trị, văn chương. Tôi sẽ sợ lắm nếu ai đó trao trách nhiệm làm cho họ hạnh phúc hoàn toàn lên đôi vai tôi, bởi tôi tin rằng, hạnh phúc của bản thân mình là trách nhiệm của chính mình. Người ta yêu không tạo ra hạnh phúc cho ta, họ chỉ chia sẻ hạnh phúc với ta mà thôi! Ta không đem lại hạnh phúc cho họ, nếu ta hi sinh tất cả con người ta vì họ. Ta cũng không làm họ hạnh phúc, nếu ta chỉ cần họ trên đời.

Tôi vẫn tin rằng, hạnh phúc của một người không đến từ một người khác- dù đó là ai đi chăng nữa. Hạnh phúc phải xuất phát từ trong tâm thì mới lâu bền. Chẳng phải nếu trao cho ai đó trách nhiệm làm ta hạnh phúc, ta luôn ở thế “yếu” sao. Càng ngày tôi càng nhận ra, bản thân ta chỉ có thể kiểm soát được suy nghĩ, thái độ và hành động của chính mình. Ta không thể kiểm soát được những thứ ngoại giới. Vì thế trao hạnh phúc của bản thân cho một ai đó làm một “thương vụ” đầy mạo hiểm, bởi có quá nhiều thứ ta không thể kiểm soát: ta không biết liệu họ có yêu ta mãi mãi, ta không chắc họ có quan tâm ta thật lòng không, ta luôn trong tâm thế mong họ sẽ trở thành con người đúng như ta tưởng tượng.

Vì thế, ta hãy cứ yêu thương bản thân ta, theo đuổi những thứ ta say mê, hoàn thiện bản thân mỗi ngày mình. Khi ta hạnh phúc, có khi tình yêu lại tìm đến với ta!

Cảm ơn bạn đã đọc đến những dòng cuối cùng này!

Thanh Mai

 

 

 

 

One thought on “Chuyện tình yêu!

Leave a Reply