Tạm biệt 2017 và xin chào 2018!

IMG_3931

Ngày cuối cùng của năm, tôi và bạn đồng hành bắt đầu buổi sáng bằng việc chạy bộ trong công viên Rillito River Park gần nhà tôi và đi thăm một buổi họp chợ của những người nông dân (Farmer’s market). Sáng chủ nhật hàng tuần, những người nông dân ngoại thành thành phố lại tụ họp tại công viên Rillito River, và bán đủ loại thức ăn, rau củ, thịt cá tươi ngon. Thức ăn ở đây thường có chất lượng cao hơn trong siêu thị bình thường bởi đa phần rau củ quả là do người ta tự trồng rồi đem bán. Ngày cuối năm nên không khí ở chợ rộn ràng kỳ lạ. Ai ai cũng hớn hở, từ người bán hàng, đến những người đi mua và những chú chó được chủ dẫn đi tham quan chợ. Tôi và bạn đồng hành chọn món bánh mỳ trứng kiểu Bồ Đào Nha làm bữa sáng. Vợ chồng người bán hàng giới thiệu cho chúng tôi về cách nấu một cách rất tỉ mỉ và chu đáo. Hai bác chia sẻ với chúng tôi “Trông thì giống bánh mỳ Mexico thôi, nhưng ăn sẽ rất khác đấy. Ăn xong, anh chị cho chúng tôi biết cảm nhận của mình nhé”. Khi chúng tôi chuẩn bị bước đi, họ nở một nụ cười thật tươi và nói với chúng tôi “Chúc mừng năm mới. Chúc anh chị một năm 2018 nhiều niềm vui và hạnh phúc”. Chợ đông lắm, nhưng ai ai cũng lịch sự, nhẹ nhàng và thân thiện. Những nụ cười ấm áp cùng những lời chúc mừng năm mới khiến ngày cuối năm của tôi thật ấm áp và đáng nhớ.

IMG_0640

(Một góc của khu chợ)

IMG_0646

(Quán bánh mỳ Bồ Đào Nha)

IMG_0644

(Coca này cũng ngon đấy chứ. Haha)

Trên đường đi bộ từ chợ về nhà, bạn đồng hành trêu tôi “Giờ này năm ngoái, anh còn đang hồi hộp lên kế hoạch đón tết cùng gia đình em. Vậy mà nhanh thật, đã gần một năm rồi”. Rồi chúng tôi nói về những kỷ niệm suốt ba tuần bạn đồng hành ăn tết ở Việt Nam năm ngoái. Có hai kỷ niệm mà anh lúc nào cũng cười và háo hức kể lại với tôi (cũng như ba mẹ và anh chị của anh) mỗi khi chúng tôi nhắc đến chuyến đi.

Tôi vẫn còn nhớ, chiều mùng một tết năm ngoái, tôi và bạn đồng hành đến thăm chùa Phố Hương, ngôi chùa cách nhà tôi khoảng 3-4 km. Vì thích vận động, nên chúng tôi quyết định đi bộ đến chùa. Hôm ấy, trời khá nắng và bụi nên mẹ không muốn tôi đi bộ vì sợ tôi ốm. Thấy chúng tôi háo hức, mẹ cũng không cấm cản nhưng đưa cho tôi một chiếc ô kèm lời dặn dò “trời nắng, nhớ che ô đấy. Đừng để ốm vào dịp tết con nhé”. Mẹ tôi đi trước bằng xe máy, còn hai chúng tôi đi sau, vừa đi bộ vừa trò chuyện rôm rả. Mẹ tôi cứ hay lo quá, chứ thực ra sức tôi có thể chịu nổi nắng và bụi. Cái nắng bụi ở Thái Nguyên đã là gì so với Hà Nội cơ chứ, nên tôi chỉ mang ô đi chứ không thật sự dùng đến nó. Mẹ đi trước, nhưng lại dừng xe máy ở một…góc khuất để ..kiểm tra xem tôi có che ô không? Khi thấy tôi không che ô, mẹ nói “Mẹ bảo thế nào rồi, che ô vào, trời vừa nắng vừa bụi..”. Trong lúc tôi đang “bẽn lẽn” bật ô lên che thì bạn đồng hành cứ rúc rích cười. “Mẹ em thật đáng yêu. Mẹ rất yêu em đấy”. Khi về nước bạn đồng hành lại kể câu chuyện ấy với gia đình mình, và họ đều nói mẹ thật ấm áp, đáng yêu và mong một ngày được gặp mẹ (Sẽ sớm thôi!)!!

Một câu chuyện nữa khiến tôi không nhịn được cười mỗi khi nghĩ về mấy ngày tết năm ngoái, đó là câu chuyện về bánh chưng. Bạn đồng hành của tôi thích bánh chưng, nhưng không đến mức quá thích vì ăn nhiều bánh chưng gây cảm giác khó chịu. Nhưng mẹ tôi lại cho rằng bạn rất thích món ăn cổ truyền Việt Nam ấy vì mẹ mời mấy lần bạn đồng hành đều không từ chối. Thế là, gần như ngày nào mẹ cũng chuẩn bị bánh chưng cho bữa sáng. Bạn đồng hành lịch sự nên cố gắng không từ chối….và cũng không chia sẻ gì với tôi (khiến tôi cũng tưởng bạn mê bánh chưng lắm!!). Một buổi sáng chúng tôi đi bộ quanh khu phố, bạn cứ khăng khăng muốn được ăn sáng ở một quán phở hoặc quán cháo bên đường, chứ nhất định không chịu về nhà ăn bữa sáng do mẹ tôi chuẩn bị. Mãi về sau bạn đồng hành mới thỏ thẻ tâm sự với tôi rằng không muốn ăn bánh chưng nữa!!

Những kỷ niệm về tết năm ngoái khiến tôi không khỏi ngỡ ngàng “một năm trôi qua nhanh thật đấy, ngoảnh đi ngoảnh lại, đã sang một năm mới nữa rồi.”. Năm 2017 là một năm bước ngoặt đối với tôi. Từ bỏ công việc và cuộc sống ở Việt Nam để khăn gói quả mướp sang Mỹ học tiến sỹ với ước vọng trở thành một nhà nghiên cứu, một người theo nghiệp giảng dạy. Dù con đường phía trước còn rất dài nhưng tôi cảm thấy vui và hạnh phúc vì đang được làm những công việc mình thực sự yêu thích.

Có lẽ hai bài học lớn nhất tôi học được trong năm qua là luôn giữ thái độ lạc quan trong cuộc sống, và luôn nhìn cuộc sống bằng một ánh mắt cởi mở, không định kiến. Thái độ ấy đã đem lại cho tôi tình yêu với công việc nghiên cứu và giảng dạy mình đang làm. Dù công việc có bận rộn và căng thẳng đến mấy tôi vẫn luôn tin rằng, mỗi ngày qua đi tôi lại học được một điều mới mẻ và thú vị. Và mỗi ngày qua đi là chân tôi lại đến gần đích hơn. Cố gắng, nỗ lực mỗi ngày rồi thì ta cũng sẽ được đền đáp. Tôi luôn tin là như vậy!

Tôi cũng học được cách gạt bỏ những tị hiềm, thiên kiến đối với những người xung quanh mình. Tôi tin rằng, nếu ta bắt đầu một mối quan hệ dù đó là quan hệ lãng mạn, bạn bè hay công việc, đừng mang vào mối quan hệ đó quá nhiều định kiến. Hãy đón nhận mọi thứ đến với ta thật cởi mở và trong sáng. Và điều quan trọng nhất, đừng bao giờ để ý kiến của người khác ảnh hưởng đến quyết định của ta, đến cách ta nhìn nhận về một ai đó. Hồi tôi mới bắt đầu chương trình tiến sỹ, tôi nghe loáng thoáng một vài lời đồn đại không hay về tính cách của một giáo sư trong khoa. Ban đầu tôi cũng nghĩ, liệu tôi có nên chọn lớp của thầy hay không và tính cách thầy như thế có thể hợp với tôi được không. Nhưng tôi tự nhủ với bản thân “không được để những gì người khác nói về thầy ảnh hưởng đến cách nhìn nhận của tôi”. Và thật sự, khi tôi học và tiếp xúc với thấy bằng một tâm thế không thiên kiến, tôi thấy thầy rất tốt. Thầy luôn ủng hộ, động viên và nhẹ nhàng với tôi. Tôi chợt hiểu rằng, nếu ta đem một thái độ tị hiềm, tiêu cực vào bất cứ việc gì, cái thái độ ấy sẽ hiện lên ánh mắt ta, khuôn mặt ta và cách ta nói chuyện. Và biết đâu chính thái độ ấy là thứ gia vị cay nhất làm hỏng mối quan hệ của ta! Sẽ có người đọc blog của tôi và cho rằng tôi quá ư lạc quan nhưng từ lâu tôi đã quyết định sống với “triết lý”: NHÌN CUỘC SỐNG NHƯ MỘT LY NƯỚC ĐẦY MỘT NỬA. Tôi từ chối sống với một thái độ bi quan, chán nản và hiềm khích! Tôi từ chối coi cuộc sống là một ly nước vơi một nửa!

Năm 2018 đã đến. Tôi muốn chào đón năm mới với tinh thần lạc quan, háo hức và hứng khởi nhất. Tôi cầu cho mỗi ngày, mỗi tháng của năm 2018 qua đi sẽ thật nhiều niềm vui và may mắn. Năm 2018, tôi tự hứa sẽ cam kết với những quyết định sau (New Year Resolution).

Công việc và học tập
• Bài nghiên cứu khoa học đầu tiên được xuất bản
• Dành mùa hè để thực hiện một nghiên cứu tôi đã ấp ủ từ lâu

Sở thích cá nhân.
Sở thích lớn nhất của tôi là viết blog, vì vậy New Year Resolution về mục này sẽ tập trung vào phát triển trang blog
• Cố gắng viết một bài blog /tuần
• Viết một cuốn sách về trải nghiệm du học dành cho các bạn trẻ (Tôi nhận được lời mời viết một cuốn sách về chủ đề này từ một nhà xuất bản, và tôi sẽ cố gắng biến các bài blog rời rạc thành một câu chuyện có kết nối). Tôi thích viết về những bài học tôi học được từ quá trình du học và thật sự mong muốn được chia sẻ với những bạn trẻ có cùng đam mê được sống và học tập ở một nền văn hoá khác. Quả thực, tôi đã thay đổi rất nhiều từ năm 2013 khi tôi dành được học bổng Chevening và đi du học ở Anh. Đó là sự kiện thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi, và tôi muốn truyền cảm hứng cho những ai khát khao đi du học.
• Tôi hi vọng báo Dân Trí sẽ tiếp tục đón nhận các bài viết của tôi về học tập.

Sức khoẻ
• Đi bộ 60 phút mỗi ngày. Năm 2017 tôi thỉnh thoảng mới dành được thời gian đi bộ. Sau mỗi lần đi bộ trong công viên, tôi thấy cơ thể và tinh thần mình phấn chấn và vui vẻ hơn hẳn. Trong năm nay, tôi sẽ cố gắng biến việc đi bộ thành một thói quen hàng ngày. Yeah!
• Ăn thật nhiều rau, củ quả và uống nhiều nước. Tháng cuối cùng của học kỳ, tôi ít nấu cơm, và ăn uống rất thiếu điều độ vì tôi quá bận rộn. Tôi có cảm nhận cơ thể mình đang lên tiếng trách móc. Năm tới, tôi sẽ cố gắng ăn uống hiệu quả và điều độ hơn. Mỗi lần thấy mình mệt mỏi tôi lại nghĩ đến câu nói “Có sức khoẻ là có tất cả”. Cố lên nào, nếu muốn thực hiện những điều mình ao ước, trước hết phải có một sức khoẻ thật tốt đã!!

Du lịch
• Đặt chân đến Nam Mỹ và thăm lại châu Âu hoa lệ

Chuyện gia đình (bí mật sẽ được bật mí sớm!!!)

Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc các bài viết của tôi trong suốt một năm qua. Tôi chúc bạn năm 2018 thật nhiều may mắn, niềm vui và hạnh phúc!

HAPPY NEW YEAR!

Thanh Mai

 

 

 

 

13 thoughts on “Tạm biệt 2017 và xin chào 2018!

  1. Chúc mừng chị năm mới. Chị kể tiếp chị và bạn đồng hành gặp nhau như thế nào Đi ạ. Chi chọn Nước Mỹ vì để hội ngộ cùng nhau Phải không chị.

    1. Chúc mừng năm mới em nhé!! Chị có ý định học ở Mỹ trước khi gặp bạn đồng hành. Chị sẽ xem xét kể câu chuyện trong một bài khác!!

  2. Chúc mừng năm mới chị. Chúc chị ngày càng có thêm nhiều bài viết hay, ý nghĩa để truyền cảm hứng cho giới trẻ ah ^^

  3. Hơi muộn nhưng chúc mừng năm mới chị nhé! Chúc chị hoàn thành được hết resolution của bản thân :)) Hy vọng sớm gặp lại chị trong 1 dịp cực vui nào đấy 🙂

Leave a Reply