32 điều có thể bạn không biết về tôi

IMG_0440

Mấy hôm trước, bạn đồng hành hỏi tôi: “Thế tuần này, em định viết về chủ đề gì trên trang blog?”

Tôi trả lời: “Em cũng chưa biết nữa. Em đang nghĩ sẽ viết một bài liên quan đến học tiến sỹ, ví dụ cách đọc một bài nghiên cứu khoa học, cách viết proposal xin tiền làm nghiên cứu hoặc cách đặt câu hỏi khi tham gia một hội thảo khoa học chẳng hạn. Nhưng em cảm thấy mấy bài viết  gần đây hơi “nghiêm túc” quá. Có khi tuần này, em nên viết bài gì vui vui mà nhẹ nhàng thôi anh nhỉ. Anh có gợi ý gì không?”

“Anh có ý một ý tưởng đấy! Em thử chia sẻ với bạn đọc những điều “bí mật” mà ít người biết về em ý. Em có nhớ lần em kể với anh, em trốn mẹ đi thi trường Chuyên hay lần em đăng ký một khoá học hát để cải thiện giọng hát (cực tệ) của mình, anh đã cười nắc nẻ như thế nào không? Biết đâu bạn đọc cũng sẽ cảm thấy những ‘bí mật’ ấy rất hài hước.”

Và lời động viên của anh đã giúp tôi mạnh dạn viết bài blog tuần này. Xin chia sẻ với bạn 32 điều mà có thể bạn chưa biết về tôi!

 

  1. Năm lớp 3, tôi ước mơ trở thành một nhà khảo cổ học! Tôi có hiểu ngành khảo cổ học là gì đâu, nhưng tôi rất thích xem các chương trình khảo cổ trên VTV2. Tôi thích xem các nhà khảo cổ học đi tìm hiểu về quá khứ. Thế là sau mỗi buổi học, tôi thường lang thang đi khám phá các cây cổ thụ gần trường. Con bé 8 tuổi là tôi ngày ấy có một niềm tin mãnh liệt rằng, một cái cây cũng có linh hồn và nếu nó sống được 200-300 năm thì nó cũng biết rất nhiều về quá khứ. Tôi thường quan sát các gốc cây và tưởng tượng ra một câu chuyện liên quan đến cái cây đó.

 

  1. Năm lớp 5, tôi lại thích trở thành một nhà văn! Tôi nhớ tôi đã viết một câu chuyện về cuộc sống của gia đình nhà gà và photo thành nhiều bản khác nhau. Nhưng tôi chỉ photo để giữ cho riêng mình mà không dám cho ai đọc!

 

  1. Khi 12,13 tuổi tôi có một sở thích rất kỳ lạ, đó là nuôi…bọ ngựa! Tôi thường nuôi chúng trong các cây cảnh trong nhà. Mẹ phát hiện ra và cấm không cho tôi nuôi chúng trong nhà. Thế là tôi nuôi chúng trong …tủ sách. Mẹ không nghi ngờ gì khi thấy tôi thường xuyên mở tủ sách. Chắc mẹ chỉ nghĩ là bỗng dưng tôi thích đọc sách thôi.

 

  1. Thần tượng âm nhạc của tôi suốt thời cấp hai là Britney Spears. Tôi nhớ mình đã viết một lá thư rất dài bằng tiếng Anh và gửi sang Mỹ cho Britney. Tôi viết trong thư rằng, tôi mong một ngày sẽ được gặp cô ở ngoài đời. Tôi đã rất buồn khi không nhận được hồi âm của cô! Bạn đồng hành hay trêu tôi, “ bây giờ em có cơ hội biến ước mơ ngày nhỏ thành hiện thực rồi đấy”. Britney trình diễn ở Las Vegas hàng tháng, và từ Arizona đến Las Vegas rất gần. Chúng tôi có kế hoạch đến xem một buổi trình diễn của cô trong tương lai.

 

  1. Hồi cấp hai tôi hay tham gia các cuộc thi về kiến thức âm nhạc quốc tế của báo hoa học trò và dành được giải thưởng một vài lần. Tôi cũng hay gửi truyện cười cho báo, và có một vài truyện được đăng trên báo.

 

  1. Hết lớp 9, tôi muốn thi chuyên Anh (Chuyên Thái Nguyên), nhưng mẹ cực lực phản đối. Lý do cũng là vì mẹ thương tôi, sợ tôi phải đi học xa (thật ra cũng không xa lắm, nhà tôi thuộc thành phố Thái Nguyên, nhưng cách trung tâm khoảng 5-6 km). Mẹ phản đối rất mạnh mẽ! Tôi dùng mọi cách để thuyết phục mẹ từ nhờ bạn bè nói hộ, đến dùng nước mắt, giả vờ bỏ ăn, bỏ ngủ để khiến mẹ động lòng, nhưng mẹ không hề lung lay. Thế là tôi mặc kệ, đến ngày đi thi tôi cứ đi thi không cho mẹ biết. Đến khi thi đỗ thì mẹ đồng ý cho tôi đi học. Từ ngày đó, mẹ cho tôi toàn quyền quyết định cuộc đời mình, vì mẹ luôn tin tôi có khả năng đưa ra các quyết định đúng đắn trong cuộc sống.

 

  1. Năm 21 tuổi, tôi đăng ký một khoá học hát ở gần nhạc viện Hà Nội. Tôi muốn cải thiện giọng hát của mình một chút, nhưng sau buổi học đầu tiên tôi nhận ra đó là điều không tưởng. Tôi vẫn nhớ trong buổi học đầu tiên, thầy đánh đàn piano và yêu cầu tôi cảm nhận để hát đúng nốt. Tôi không hát đúng một nốt nhạc nào, và không thể cảm nhận được các nốt nhạc khác nhau. Haha.

 

  1. Tôi có sự ngưỡng mộ và tôn trọng đặc biệt với những người có khiếu nghệ thuật. Tôi hoàn toàn không có một chút nghệ thuật nào trong mình. Tôi không thể hát, không thể vẽ, không thể thiết kế…nên mỗi lần được chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật đẹp, tôi đều cảm thấy khâm phục tác giả của tác phẩm ấy.

 

  1. Tôi rất rất yêu mèo!

IMG_0988

Xin giới thiệu với cả nhà đây là dung nhan em mèo Bẹp của tôi khi buồn ngủ 😀

  1. Tôi bắt đầu theo con đường PhD khi vừa tròn 30 tuổi. Có đôi lúc tôi ước, mình đã bắt đầu sớm hơn, khi tầm 25-26 tuổi chẳng hạn. Nhưng mãi đến năm 30 tuổi, tôi mới hiểu bản thân hơn một chút, đến tuổi ấy tôi mới biết mình thật sự muốn gì và điểm mạnh của bản thân là gì. Năm 26-27 tuổi, tôi vẫn còn đang loay hoay tìm kiếm chính mình. (Bây giờ tôi hiểu mình hơn một chút, nhưng vẫn còn nhiều điều tôi đang dần khám phá)

 

  1. Tôi kết hôn năm ngoái, khi vừa tròn 31 tuổi. Tôi gặp bạn đồng hành khi 28, và sau gần 3 năm tìm hiểu chúng tôi quyết định “trói buộc” nhau.

IMG_0134

Đây là dung nhan bạn đồng hành của tôi 😀

  1. Nỗi sợ lớn nhất của tôi là sống một cuộc đời nhàm chán và không ý nghĩa. Tôi chỉ không cảm thấy nhàm chán khi luôn có một ước mơ hoặc mục tiêu gì đó trong tương lai để hướng tới

 

  1. Tôi định vị ví trí cực tệ. Nếu không có Google Map, tôi chắc chắn sẽ bị lạc nếu đi du lịch một mình ở một thành phố mới!

 

  1. Về một khía cạnh nào đó, tôi nghĩ tôi là người tự tin và trân trọng bản thân. Nhưng lại có những giây phút, tôi cảm thấy không tự tin chút nào vào chính mình. Khi còn trẻ hơn, tôi đã từng rất thiếu tự tin. Các trang nhật ký tôi viết ngày trẻ tràn ngập những lời trách móc bản thân và sự hoài nghi về giá trị bản thân. Giờ đây, sau khi trải qua nhiều chuyện, tôi thấy tin và yêu bản thân hơn rất nhiều. Nhưng thỉnh thoảng cảm giác thiếu tự tin và hoài nghi giá trị bản thân vẫn tìm đến tôi.

 

  1. Tôi và em gái cực kỳ thân thiết. Chúng tôi vừa là chị em, vừa là bạn bè thân! Chúng tôi rất hiểu nhau, có nhiều sở thích giống nhau, và có thể chia sẻ với nhau mọi chuyện. Nhiều người còn tưởng chúng tôi là chị em sinh đôi! Nhưng em gái kém tôi 3 tuổi lận. Chúng tôi học cùng Đại học ở Việt Nam, cùng đạt học bổng Chevening của chính phủ Anh và theo học thạc sỹ tại trường ĐH Sussex ở Anh.

IMG_3225

Đâu là em gái tôi trong ảnh này? 😀

  1. Tôi không thích những bữa tiệc đông người. Tôi thích đi chơi từng nhóm nhỏ và nói những câu chuyện có chiều sâu.

 

  1. Tôi thích ở nhà đọc sách, nghe nhạc, nấu ăn và đi bộ với chồng vào cuối tuần. I am clearly not a party person!

 

  1. Tôi có độ tập trung, tính kỷ luật và sự quyết tâm rất cao khi muốn đạt được một mục tiêu nào đó trong cuộc đời. Có thể nói nếu tôi muốn điều gì đó thì gần như không gì có thể lay chuyển được. Tôi cũng không rõ đây là điểm mạnh hay điểm yếu nữa!

 

  1. Tôi rất thích đi du lịch, đặc biệt là đi vào rừng hoặc lên núi. Tôi không quá thiết tha với các bãi biển và các thành phố có nhiều toà nhà cao tầng!

EFBB1116-AF82-4E9C-BBA5-A4AE7693E097

Đến thăm một khu rừng nhiệt đới ở Costa Rica

  1. Tôi là người khá lạc quan và có thể vượt qua cảm giác buồn phiền khá dễ dàng. Tôi đã từng mất đi một  người rất thân yêu khi còn nhỏ. Sau nỗi buồn ấy tôi nhận ra rằng, mọi điều muộn phiền khác đều chẳng là gì so với việc mất đi người thân yêu cả. Nếu tôi có thể vượt qua được sự đau khổ khi mất một người thân, tôi chắc chắn có đủ dũng khí để đương đầu với mọi phiền muộn khác trong cuộc sống này.

 

  1. Khi có vấn đề gì xảy ra trong cuộc sống, tôi thường tập trung tìm cách giải quyết vấn đề thay vì than thân trách phận hay tự hỏi: “Vì sao việc đó lại xảy ra với mình”. Sau khi đã giải quyết xong, tôi cũng không nghĩ nhiều đến việc đó nữa!

 

  1. Tôi dễ cảm thấy xúc động trước những bộ phim hoặc câu truyện về tình cảm giữa cha mẹ và con cái.

 

  1. Hôm trước bạn đồng hành hỏi, tôi có thấy ghét ai trong cuộc đời này không? Thật lòng là không! Nếu ai đó khiến tôi tổn thương, hoặc làm gì đó “sau lưng” tôi, tôi có thể bỏ qua và tập trung vào cuộc sống của mình!

 

  1. Món đồ trang sức tôi không thể thiếu là một thỏi son và khuyên tai

 

  1. Tôi rất yêu công việc nghiên cứu của mình! Đừng hiểu lầm, đây không phải là một công việc hoàn hảo! Thậm chí, nó còn rất không hoàn hảo!

 

  1. Ngoài đồ ăn Việt Nam, tôi cực thích đồ ăn Ấn Độ. Gần như tuần nào, bạn và đồng hành và tôi cũng ăn đồ Ấn một lần.

 

  1. Tôi thích toán! Ngạc nhiên chưa! Khi còn học ở Việt Nam, tôi không có cảm xúc đặc biệt gì với môn học này. Nhưng từ khi học PhD, tôi lại yêu thích toán học. Những con số cũng có thể nói cho ta biết rất nhiều điều thú vị!

 

  1. Nếu bị đói, tôi như biến thành một người khác. Hôm qua tôi và bạn đồng hành ăn trưa ở ngoài thay vì nấu ở nhà (chúng tôi thường ăn một bữa ở ngoài vào cuối tuần). Trên đường đi, trong khi bạn đồng hành thao thao bất tuyệt về kế hoạch mua cây cảnh để trang trí phòng khách, tôi ủ rũ như một bông hoa héo. Lúc ấy, tôi chỉ nghĩ về đồ ăn! Tôi mới bảo bạn đồng hành: “Em không muốn nói chuyện bây giờ, em đang đói quá.” Bạn đồng hành cũng hơi dỗi một chút, nhưng anh hiểu rằng, chỉ cần thức ăn là tôi sẽ trở lại vui vẻ như thường. Ăn trưa xong, bạn đồng hành bảo tôi: “Em nhất định phải chia sẻ ‘điều bí mật’ này trong bài viết mới trên blog tuần này đấy nhé!”

 

  1. Ngoài tiếng Anh, tôi đã từng học tiếng Đức, tiếng Nhật và tiếng Pháp.

 

  1. Tôi đã từng lỡ máy bay hai lần trong đời!

 

  1. Tôi rất thích câu: “That is how I/you/she/he views the world!”. Đó là cách tôi/bạn/cô ấy/anh ấy nhìn thế giới này. Mỗi người có cách nhìn nhận thế giới xung quanh khác nhau, và tôi tôn trọng sự khác biệt đó. Tôi thường tôn trọng và ít khi đánh giá lựa chọn của người khác.

 

  1. Bạn đồng hành hay nói tôi không phải là một “nosy woman”- nghĩa là tôi ít khi quan tâm đến đời tư của những người xung quanh. Đúng là tôi ít khi để ý, bàn tán hay nói xấu về cuộc sống riêng tư của những người xung quanh mình. Tôi thường nghĩ, đó không phải là chuyện của mình, quan tâm làm gì cho mệt!

 

Đây là 32 điều có thể tôi chưa từng kể với bạn! Tại sao tôi lại chọn con số 32? 32 là số tuổi của tôi bây giờ đấy!  Còn bạn, có điều “bí mật” gì bạn muốn chia sẻ với tôi không? Nếu có, hãy chia sẻ ở phần comment nhé.

Cảm ơn bạn đã đọc chia sẻ của tôi. Chúc bạn một tuần mới tràn ngập niềm vui!

Thanh Mai

`

 

 

7 thoughts on “32 điều có thể bạn không biết về tôi

  1. Bạn rất thú vị. Có điểm bạn trùng với tôi là không thích những nơi ồn ào. Nhưng tôi vẫn thích cả biển lẫn rừng.
    Về bức ảnh của hai chị em bạn. Tôi nghĩ người đứng là em gái bạn. Mắt của bạn ấy trẻ hơn và ít trải nghiệm như người ngồi.
    Bí mật của tôi chắc là khá nhiều vì tôi có đến 40 bí mật cơ. :).
    Chúc bạn tuần mới vui vẻ.

    1. Cảm ơn bạn đã ghé thăm blog! Mình cũng thích biển nhưng mình luôn thấy các bãi biển thường giống nhau 😀 Trong khi rừng núi thì mỗi nơi một vẻ! Về bức ảnh, mình là người đứng đó 😀 Chúc bạn tuần mới vui!

  2. Em chào chị Thanh Mai 🙂 Em thích bài viết này quá. Trong *24 điều bí mật* của em, em cũng yêu mèo vô cùng (bạn Bẹp đáng yêu lắm ạ!), em rất thích vẽ tranh, làm hoa giấy, em thích lủi thủi chơi một mình hơn là gặp gỡ nhiều người. Em có tình cảm đặc biệt với may quần áo búp bê, em chơi búp bê đến năm lớp 12 chị ạ, lên đại học học lu bu quá, em không còn may quần áo nữa (Idol của em là DeMuse Doll of Nigel Chia). Cuối tuần vừa rồi em leo núi Munsu-san, giờ vẫn còn đau chân T.T.
    Em đang học MS và hướng tới PhD ở Mỹ, em rất mong chờ các bài viết chia sẻ của chị, đặc biệt những bài về PhD ở Mỹ đó ạ. Em học hỏi được rất nhiều điều. Cảm ơn chị nhiều lắm. Chúc chị luôn tươi vui 🙂

    1. Cảm ơn em đã ghé blog và chia sẻ những “bí mật” của em!! khi nào em chia sẻ các tranh vẽ của em nhé. Chị không có tài về hội hoạ nên rất thích xem tranh vẽ của người khác. Chị sẽ thường xuyên cập nhật các bài viết liên quan đến PhD. Thanks em nhiều vì đã ủng hộ chị. Chúc em một tuần vui hihi

  3. Cảm ơn những bạn viết của chị. Dù công việc và cuộc sống hẳn bận rộn mệt mỏi nhưng những bài viết của chị luôn mang lại một cảm giác tập trung, thư thái. Em mong chị chia sẻ thêm về những chủ đề học thuật chị định viết đó ạ.

    1. Cảm ơn em đã đọc blog nhé! Đọc comment của em khi bắt đầu một ngày mới khiến chị thấy vui vui. Chị sẽ dần chia sẻ những bài viết liên quan đến chủ để nghiên cứu khoa học. Em đón đọc nhé. Cảm ơn em 🙂

Leave a Reply