Có lẽ, ai lần đầu mang thai và làm mẹ trong lòng cũng nhiều lo lắng và suy nghĩ. Hồi mới mang thai Pumpkin, nhất là trong tam cá nguyệt đầu tiên, tôi hay có suy nghĩ, liệu mình đã thật sự sẵn sàng để nuôi một em bé chưa? Liệu em bé lớn lên có trở thành một người tốt không? Cuộc sống đầy rẫy những cám dỗ thế này, liệu tôi và bạn đồng hành có đủ sức bảo vệ Pumpkin không? Ôi, nhiều suy nghĩ và câu hỏi kỳ lạ lắm!
Sách bảo ba tháng đầu cơ thể người mẹ có những thay đổi rất lớn về hormones, nên dễ có những suy nghĩ lạ. Có nhiều người còn thường xuyên có những giấc mơ kỳ dị nữa cơ. Tôi vẫn nhớ, ba tháng đầu, tôi rất khó ngủ, và có một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí tôi.
Tôi hay mơ, một ngày tôi về thăm Việt Nam, và lái một chiếc xe tải to đi phăng phăng trên đường. Cảnh sát tuýt còi ẫm ĩ yêu cầu tôi phải dừng xe. haha! Chả hiểu sao lại có giấc mơ buồn cười đến vậy!
Có nhiều bài báo nói rằng, trong tam cá nguyệt thứ nhất, người mẹ thường hay mơ về những thứ có thể gây nguy hiểm cho em bé, vì bản năng bảo vệ con trỗi dậy mạnh mẽ. Tôi thấy cũng có phần đúng. Từ lúc biết mình mang thai Pumpkin, tôi thấy sợ đi ô tô hơn. Lần nào chồng lái xe đưa tôi đi khám, tôi cũng bảo anh đi cẩn thận. Cứ thấy xe nào đi từ trong ngõ ra hoặc đi nhanh hơn tốc độ cho phép, là nhịp tim tôi lại như tăng lên gấp đôi. Có lẽ vì thế mà tôi hay mơ về ô tô, xe tải chăng? (Haha!)
Hết tam cá nguyệt thứ nhất, những suy nghĩ và giấc mơ kỳ lạ trên không còn tìm đến tôi nữa. Tôi ngủ ngon hơn và làm việc hiệu quả hơn. Nhưng những lo lắng mới lại xuất hiện, đặc biệt là nỗi lo em bé đòi ra sớm. 😂
Bây giờ, tôi đang ở ba tháng cuối của thai kỳ. Tôi có thể cảm nhận được Pumpkin lớn lên hàng ngày, hàng tuần. Bằng chứng là mỗi sáng thức dậy, tôi thấy cơ thể mình như nặng thêm một chút! Càng gần đến ngày con chào đời, tôi càng thấy hào hứng và hạnh phúc. Thật lòng, bây giờ tôi thấy, niềm hạnh phúc lớn nhất của cha mẹ là con yêu sinh ra khoẻ mạnh, con chẳng cần con phải giỏi giang thông minh xuất chúng làm gì. Cứ khoẻ mạnh rồi con sẽ tìm được đường đi cho cuộc đời của mình.
Mấy hôm trước, vợ chồng tôi có hẹn gặp bác sỹ. Tôi trình bày những lo lắng của mình, rồi bác sỹ bảo, “Đừng lo lắng về những chuyện nhỏ nhặt, hoặc những chuyện không thể kiểm soát được. Enjoy your pregnancy! Cười thật nhiều, vui thật nhiều vào!” Mà đúng là những câu hỏi của tôi cũng hơi…buồn cười thật. Thật ra, gặp bác sỹ là để hỏi những điều mình thắc mắc mà. Có ai hẹn bác sỹ để…kể chuyện vui đâu. (Haha).
Chồng tôi nhiều lúc nhìn tôi và nói, “Em gánh hết mọi vất vả của quá trình tạo ra một em bé rồi. (You do all the hard work). Ước gì anh có thể giúp…gánh Pumpkin trên bụng một thời gian”. Đấy là cách không khả thi nên anh giúp kiểu khác: nấu ăn, đi chợ, dọn dẹp nhà cửa, chăm Bẹp và Basil cho tôi.
Tôi hay bảo anh bạn đồng hành, “Thỉnh thoảng em hay kêu tí thôi, nhưng em thấy hạnh phúc khi mang thai Pumpkin. Em không ngại chút nào.” Quả thật, tôi thấy rất hạnh phúc khi có một trái tim nữa đang đập trong cơ thể mình, một sự sống khác đang lớn lên mỗi ngày trong mình. Thấy vô cùng diệu kỳ!
Có mấy mốc lớn trong quá trình thai kỳ khiến tôi khóc vì hạnh phúc.
Lần đầu tiên là khi biết mình mang thai.
Lần thứ hai là trong buổi siêu âm để bác sỹ xác định tuần tuổi của em bé và ngày dự sinh. Lúc cô siêu chỉ trái tim em bé và bảo, “Trái tim em bé đập đáng yêu quá”. Tôi thấy rơm rớm nước mắt. Hôm ấy nhịp tim em bé là 124 bpm, và cô siêu âm bảo nhịp tim tốt, không có gì phải lo lắng. Về đến nhà tôi lên mấy forum đọc cho vui, thấy mọi người kể nhịp tim em bé của họ tuần tuổi ấy cao hơn nhiều nên lại bắt đầu lo lắng. Tôi gửi tin nhắn cho bác sỹ của mình, cô trấn tĩnh tôi bằng câu trả lời, “124 bpm rất tốt. Nhịp tim sẽ nhanh hơn khi em bé lớn hơn. Đừng lo lắng nhé!” Khi mang thai, Internet và mạng xã hội có lẽ không phải là bạn đồng hành tốt đâu các bạn ạ.
Siêu âm tuần 12 cũng khiến tôi hạnh phúc. Lúc ấy em bé đã lớn hơn nhiều rồi, nhìn đã rõ đường nét mũi và khuôn mặt hơn.
Và sau đó, lần nào đi siêu âm hoặc đi khám thai mà nghe bác sỹ bảo nhịp tim của em bé khoẻ, em bé đang lớn đúng độ tuổi, tôi lại chảy nước mắt vì hạnh phúc. Niềm vui của một người sắp làm mẹ cũng chỉ giản dị vậy thôi!
Mấy hôm nay, tôi hay nghe bài hát, “Nhật ký của mẹ” do Hiền Thục trình bày. Thấy bài hát sao mà hay và xúc động quá. Tôi xin chia sẻ lại tại blog hôm nay để mọi người cùng thưởng thức nhé:
Cảm ơn bạn đã ghé đọc blog. Chúc bạn một tuần mới vui.
Trương Thanh Mai
Hành trình làm mẹ của chị thật nhiều cảm xúc. Chị cũng có một người bạn đồng hành rất tuyệt vời. Em chúc hai mẹ con luôn thật nhiều sức khoẻ nhé.